Tiếng kêu.

Đây là con heo con thứ mấy mà mi đã giết từ khi làm trại heo vậy Trang? Vài trăm, tui cũng k nhớ nữa.

Tôi trả lời câu hỏi một cách dửng dưng vì đã quen với công việc đó hằng ngày. 

Làm ở trại, chúng tôi quan niệm rằng nếu heo sắp chết thì giết nó đi là cách tốt nhất để có thể giảm bớt đi sự đau đớn cho nó. 

Tôi cứ vậy sáng đi tối về làm hết công việc rồi đi ngủ như bao ngày. Bỗng nhiên có một buổi tối tôi thiu thiu định ngủ thì 2 tai của tôi bị tra tấn bởi tiếng heo con kêu, càng lúc càng to, cho đến khi giật mình tỉnh giấc thì mới ngớt đi. 

Tiếng kêu đó khiến tôi bị ám ảnh nhiều ngày liền và không muốn giết heo thêm lần nào nữa. 

Những ngày tiếp theo đi làm tôi xin vào khu khác để làm việc, khu này chuyên nuôi những con heo lớn hơn và ít phải giết heo. 

Ngày đầu làm ở khu này thật khó khăn, heo con nó không chịu đi, cố gắng đuổi, cố gắng hét to chừng nào thì nó kiểu cố tình chạy vòng quanh trong chuồng như muốn chọc tức mình á. Đã làm đủ mọi cách mà những con heo lì lợm này vẫn không chịu ra khỏi chuồng theo ý mình, tôi chợt nghĩ có khi nào mình giết bạn nó nhiều quá nên giờ chúng nó hận mình không nhỉ? Đang suy nghĩ thẫn thờ thì một đồng nghiệp đến thét vào tai tôi và đưa cho tôi cây xúc xắc mà tôi chưa nhìn thấy bao giờ. Cậu ta nói: Cầm cái này mà đuổi heo ra đi, đi làm chứ có phải đi chơi đâu mà đứng thẩn thờ, tao méc quản lý bây giờ. Nghe nó quát xong lòng cũng hậm hực muốn chửi lại lắm, nhưng để đuổi heo xong rồi tính chuyện với nó sau. 

Thế là chỉ 3 lần lắc đi lắc lại cái xúc xắc mà không cần phải la hét gì cả, những con heo con cứ thế tự động đi ra khỏi chuồng, nếu nó mà biết nói chắc trước khi ra cũng làm một câu: Lêu lêu con bé tội nghiệp không biết xài cây xúc xắc mà chỉ biết xài cái miệng chửi anh em tao.



Vậy là kể từ ngày biết đến cây xúc xắc, công việc của tôi thuận lợi hơn rất nhiều trong việc đuổi heo con ra khỏi chuồng, việc đếm heo con để chia ra trong chuồng cai sữa hay việc dục chúng nó đứng dậy để kiểm tra hằng ngày. Heo của tôi cứ thế lớn nhanh, chả thấy có bệnh, chả phải giết heo, vì cứ có dấu hiệu bệnh là tôi trị hết rồi. Thời gian làm việc cũng rút ngắn lại, có thời gian học hỏi được nhiều điều mới mẻ hơn. 

Cái họng của tôi từ đó dùng để chửi nhau với đồng nghiệp chứ không còn dùng để đuổi heo nữa rồi. 

Cám ơn tiếng kêu của cây xúc xắc.





Đăng nhận xét

0 Nhận xét