Chuyển trọ giống như việc chia tay người yêu cũ, một khi đã ra đi thì không bao giờ muốn quay lại.

Ngày nhận được kết quả trúng tuyển tại trường HUAF, bên cạnh việc vui mừng vì đậu nguyện vọng một thì điều làm tui hứng khởi nhất là sẽ được sống một mình tự do thoải mái ở một nơi xa lạ, không ai biết đến, muốn làm gì thì làm, đi đâu thì đi. 

Nhớ lại ngày đó, cá tính trong tui rất lớn, luôn cãi lời bố mẹ, luôn muốn tự làm theo ý mình, độc lập và đặc biệt là muốn rời khỏi nhà càng sớm càng tốt, không muốn chịu sự quản lý của bố mẹ thêm một giây nào nữa.

Cầm 5 triệu trong tay, tui tự bắt xe vào Huế, nhờ sự giúp đỡ tận tình của mấy anh chị đã học ở Huế trước đó mấy năm, cuối cùng tui cũng đã thuê được một căn phòng trọ với giá 450k. 

Khu trọ tui sống có chủ quản lý nên sạch sẽ và thoáng mát lắm. Bà chủ trọ là người thích dọn dẹp và trồng cây nên không gian trọ cứ như là quán Cafe vườn ấy. Trọ không bao giờ có phòng trống, sinh viên ở trong trọ toàn những người gắn bó từ lúc còn tân sinh viên đến khi ra trường, hễ có người ra trường là lại có sinh viên khác đến thuê ngay. 

Bên cạnh sạch sẽ, thoáng mát, nhiều cây xanh thì khu trọ tui sống cũng rất chi là an toàn vì có chủ quản lý á. Hai ông bà đến tuổi nghỉ hưu rồi nên khi nào cũng cùng nhau nhâm nhi uống trà nói chuyện. Chúng tôi hay đùa nhau" ở đây ruồi muốn vào phòng chúng ta còn khó chứ huống gì ăn trộm". Thế là cứ thản nhiên mở toang cửa đi tắm, sinh hoạt.... Có khi đi học còn quên đóng cửa phòng.

Đối với bản thân tui thì khu trọ này thực sự tuyệt vời không chê được điểm nào cả, mỗi tội tui phải đạp xe 6km để đến trường. Ban đầu thấy xa trường quá nên tui cũng thử tìm những căn phòng gần trường xem sao, tìm cả tháng chẳng có phòng nào ưng ý được như trọ hiện tại nên thôi. Tui quyết định đạp xe 3 năm trời đến trường bất chấp đặc sản thời tiết của Huế.

Học hết năm 3 tui sang Đan Mạch thực tập. Khi về Việt Nam tui quyết định tìm một căn phòng rộng rãi thoáng mát với mức giá khoảng 1 triệu.

Lần tìm trọ này vất vả lắm, tìm mãi mà không có cái nào được như căn phòng hồi đó cả. Vì đợt tui về là tết, sinh viên chưa trả trọ nhiều nên rất khó để tìm trọ như ý muốn. Trải qua 77 49 lần xem trọ thì cuối cùng cũng tìm ra một căn phòng ưng ý. 

Đời cơ bản không đẹp như mơ, khi thuê trọ thì bà chủ vui vẻ lắm, thuê xong, cọc tiền các kiểu, bà chạy đi luôn, ổ khoá thì dính chặt vào cửa, chìa khoá thì bà quên đưa, gọi điện thoại thì bà ừ à xong không thấy đâu. Cú sốc đầu tiên khi đi thuê trọ.

Ở được vài ngày tui mới phát hiện dãy trọ này chỉ có tui là sinh viên, còn lại toàn là người đi làm. Hai ba bữa họ chửi nhau, hai ba bữa đòi ly dị, xoong chảo ra đừơng hết, đến bữa làm hòa lại rồi thì nhậu, hát karaoke... Đúng chuẩn xóm trọ bất ổn.

Có cái này hay hơn nữa nè, bà chủ trọ lúc cần thì không bao giờ thấy mặt mà chưa đến tháng trả tiền phòng thì đã đến gõ cửa đòi. Tiền điện đến tháng thì bà không nộp cho phường, phường cắt điện, tiền Wifi, tiền nước cũng vậy. Gặp trúng mấy ngày nắng nóng là xác định luôn.

Tui thấy mấy người trong dãy trọ này cũng lạ, chuyện bà chủ trọ không đóng tiền điện xảy ra như cơm bữa mà họ vẫn sống ở đây được mấy năm rồi mới ghê. Hỏi ra thì họ nói do lười chuyển vì đồ nhiều.

Trọ bất ổn thật sự nhưng vẫn nằm trong khả năng chịu đựng của tui, duy có điều này mới khiến tui quyết định rời đi không do dự.  Chuyện là thế này, một ngày đẹp trời tui mới tắm xong, cứ thấy ngứa ngáy sao á, lật cái áo lên, một con sâu to tướng đang bò mặt trong áo của tui. Điều tra vụ việc thì ra tui phơi đồ dưới tán cây khế, trời mùa đông thì không sao nhưng hè đến thì sâu rất nhiều. Chưa dừng lại ở đó đâu, một đêm đang đắp chăn chuẩn bị thiu thiu ngủ thì tui nghe cái cái gì  bò rạc rạc. Linh cảm không lành, tui dậy mở điện lật chăn lên... Ôi chúa ơi 1 con Bò cạp đen thui to khoảng chừng 2 ngón tay cái. Tui hét còn hơn thấy ma nữa( mặc dù chưa thấy mà lần nào). Đêm đó tui thức trắng đêm chỉ mong trời nhanh sáng để chuyển trọ. May mới bọ cạp chứ rắn mà vào thăm nữa thì ....nghe bảo năm nào có lũ trọ cũng sẽ lút lên nửa phòng. 

Khu trọ này mùa hè thì càng quạt càng nóng như lửa thiêu, mùa đông thì cũng ổn nhưng nhiều sinh vật lạ vào thăm quá. Có một điều mà tui thấy ổn nhất ở khu trọ này là giờ giấc, muốn về khi nào thì về, muốn đưa ai về cũng được. 

Kể cũng hay nếu không có những trải nghiệm đi vào lịch sử đó thì chắc hiện tại tui cũng không có trải nghiệm cho nơi ở thứ 3 mang tên KÍ TÚC XÁ.

Lý do tui chọn không ở trọ mà vào KTX cũng rất đơn giản - tui muốn có bạn tâm sự. Nhưng khi vào sống được một thời gian ngắn thì tôi mới nhận ra ngoài có bạn tâm sự thì tui còn biết thêm nhiều điều hay hơn nữa.

Nhắc đến việc sống ở KTX, tui toàn nghe về những trải nghiệm tiêu cực, nào là ồn ào, không có sự riêng tư, nào là gây lộn với nhỏ cùng phòng ...chứ chưa ai nói với tôi ở KTX vừa rẻ, sạch sẽ, thoáng mát, chị em cùng phòng giúp đỡ lẫn nhau khi đau ốm, đến cuối tuần thì chị em rủ nhau ăn uống, tâm sự này kia....Có một điều tui thấy hay nhất là tui tập trung học nhiều hơn. Trong phòng ai cũng siêng năng học hành thế là tui cũng siêng lây. Sáng sớm có đứa dậy đi làm thì mình cũng tỉnh theo, thế là không còn ngủ nướng đến 9h như thời ở trọ một mình. Nhờ vậy mà cuộc sống của tui tốt đẹp hơn biết chừng nào.

Thế là đời sinh viên của tui cũng có những kỉ niệm đáng nhớ về những lần chuyển trọ. Chỗ nào cũng có những điều hay để tui có thể học hỏi. Thật sự biết ơn những năm tháng đó đã cho tui hiểu hơn về cuộc sống này. 





  

Đăng nhận xét

1 Nhận xét